Sáng nay mẹ ngồi tết tóc cho
Cốm chuẩn bị cho bạn í đi học. Bạn í tâm sự với mẹ:
- Hôm qua bạn Tít giật tất
của con đấy!
- Thế hả con, thế sau con có
tự đi tất vào không hay cô đi cho con?
- Bạn Trung Hiếu đi tất cho
con.
Ái chà, bạn Trung Hiếu
ga-lăng ghê. Mà Cốm mới gần 3,5 tuổi đã có bạn trai đi tất cho rồi, mẹ gần 35
tuổi rồi mà chưa được bạn trai nào đi tất hộ đâu nha, mẹ ghen tị với bạn quá.
- Thế con có cám ơn bạn
không?
- Con cám ơn bạn đấy mẹ ạ,
con cám ơn thầm trong miệng.
Rồi bạn lại thỏ thẻ:
- Mẹ ơi hôm qua bạn Trung
Hiếu nhét chim vào áo con.
Mẹ giật mình:
- Chim nào hả con, lớp con có
con chim đồ chơi à?
- Không phải, lớp con có con
chim đồ chơi đâu mà có (giọng điệu hay cãi của bạn).
Mẹ cảm thấy hơi lo lắng:
- Thế bạn Trung Hiếu lấy chim
ở đâu con?
- Bạn í lấy con chim bẩn bẩn
í.
- Chim ở đâu mà bẩn hả con?
- Chim bằng cái xốp ở lớp í,
bạn lấy dưới đất.
Ui mẹ nhận thấy mẹ đang thở
phào nhẹ nhõm. Mẹ không thể không thú nhận là đầu óc mẹ cũng đen tối thật. Nếu
mà như mẹ nghĩ thì ở lứa tuổi nó cũng không có gì nghiêm trọng nhưng mẹ không
hề muốn có chuyện như thế xảy ra.
Con gái làm mẹ thót tim quá
cơ!
Ghen tị với Cốm vì có bạn trai đi tất cho nhé, còn cô mới chỉ có Dế đi tất cho thôi.