Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2009

Cốm ngoan của mẹ...

Lâu nay mẹ bận, không viết được blog thường xuyên cho Cốm. Cốm giờ đã biết nhiều hơn, ngày càng ngoan hơn. Mẹ yêu lắm!
 
Cốm đã biết ăn cháo hạt nhỏ tí được 1 tuần rồi. Ăn tốt hơn hẳn ăn bột. Mẹ vui lắm. Lúc trước mẹ cho Cốm ăn bột ăn liền Ridielac. Vừa tiện mà thấy anh Mít ăn cũng tốt. Lúc đầu cứ nghĩ đến lúc sáng nào cũng phải dậy sớm lỉnh kỉnh nấu cháo cho Cốm ăn mẹ cũng ngại phết đấy (ngủ nướng lúc nào cũng là sở thích của mẹ mà). Nhưng mà thấy Cốm ăn ngon giờ mẹ lại thấy ham. Giờ chỉ cần nghĩ đến mai nấu thịt gì rau củ gì, thêm rau thơm gì với cháo cho Cốm ăn là mẹ thấy hào hứng lắm. Với cả cuối tuần mẹ ninh thịt xay sẵn cất vào ngăn đá chuẩn bị cho cả tuần nên mỗi sáng mẹ chỉ cần dậy sớm hơn mọi khi 15 phút băm rau nấu cháo cho Cốm là ok, không đến nỗi vất vả như mẹ nghĩ trước đây. Phù, may quá…
Cốm càng ngày càng ngoan, chỉ thích có người hỏi đến để cười đùa hóng hớt, có khi cả ngày chả khóc câu nào. Có khi chớ ra đầy người cũng chả khóc. Bà nội bảo Cốm thật dũng cảm. Ngủ dậy mở mắt ra mẹ chỉ cần bảo “Bạn Cốm dậy rồi ah, bạn quạt dậy chưa?” Cốm đảo mắt nhìn “bạn” quạt trần, thấy “bạn” quạt trần quay nhẹ nhẹ là Cốm chớp mắt, nhoẻn miệng cười ngay. Yêu thế cơ chứ!

Cốm biết ngồi rồi. Biết aba…aba… khi mẹ hay bà đưa tay vỗ nhẹ vào miệng. Thỉnh thoảng Cốm biết “hoan hô” và “đi chợ” nữa... Mỗi khi Cốm biết thêm một trò mới là thêm một niềm vui của bố mẹ, của bà và của cả nhà.