Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009

2 thêm 2 là 4...

Thế là Cốm đã được 4 răng, thêm 2 em răng cửa trên nhú ra cùng lúc. Hai em răng cửa dưới cũng lớn phết rồi, làm Cốm cười trông như một chú nghé con.
 
Cốm bị ho mấy hôm nay, mẹ tự cho uống thuốc như mọi khi mà không đỡ nên hôm qua  phải cho đi khám. Cốm khám ở nhà bác sỹ nhi tên là Dũng ở Phan Đình Giót, mẹ “tìm thấy” bác ý trên internet, bác ý được nhiều mẹ tín nhiệm giới thiệu là bác ý khám tốt, lại không lạm dụng thuốc kháng sinh. Bác ý bảo Cốm bị “viêm hô hấp trên”, cũng không bị uống kháng sinh, bác ý kê cho Cốm 1 lọ xịt rửa mũi và 1 lọ sirô tiêu đờm. Hết 90 nghìn tiền khám và trên đường về mua thuốc hết 140 nghìn nữa.
 
Được cái Cốm bị ho, trừ những lúc ho và bị trớ do bị đờm ra thì Cốm vẫn ăn chơi bình thường. Vẫn nói luôn mồm và chả giảm tẹo nào sự hâm mộ quảng cáo và phim hoạt hình trên kênh Playhouse Disney, mỗi chiều vẫn phải ra trước cửa nhà hóng chuyện với bọn trẻ con hàng xóm mới chịu yên.
 
Thế nên đến nhà bác sỹ Dũng, lúc đợi khám nhìn thấy các bọn trẻ con đi khám bệnh Cốm ta mừng rú, chân tay nhẩy nhót tưng bừng, miệng cười toe toét, không ngừng kêu “cạc cạc”, chả ra dáng “bệnh nhân” gì cả. Bố bảo Cốm mất trật tự nhất “lớp”, sau này đi học chắc suốt ngày bị ghi sổ đầu bài vì nói chuyện trong lớp thôi. Về độ ghê ghớm thì mẹ chỉ lo ngại cho bạn nào định bắt nạt Cốm thôi… Bà nội bảo con gái trong họ Lê của bố, chả có cô nào bà nào là không đanh đá. Hic…Ah mà chả biết những đứa trẻ khác học nói thì nói những gì, Cốm thì đầu tiên cũng “bà bà” với “pà pà” như ai, được một thời gian thì chuyển sang luôn miệng “tao tao”  rồi bây giờ toàn “cạc cạc”. Không biết tiếp theo Cốm dùng từ gì nữa…
 
Trên đường đi khám về mẹ tính sau có khi phải hướng cho Cốm đi học làm bác sỹ nhi chứ chả nên đi học CNTT như mẹ. 

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2009

9 tháng...

Hôm nay là ngày con gái mẹ tròn 9 tháng. Cốm được hơn 9,3kg, dài 70cm đo nằm và 68cm đo đứng (hic, chắc Cốm có chiều cao theo gen mẹ), mọc 2 răng và 2 em răng nữa đang ngấp nghé chui ra. Trộm vía Cốm khỏe mạnh, ngoan ngoãn và hiếu động. Ah Cốm ngồi vững rồi nhé, thỉnh thoảng còn tự đứng được một tí. Bây giờ cho Cốm đứng, Cốm không thích mẹ ôm ngang người nữa, Cốm toàn gỡ tay mẹ rồi tay Cốm chủ động vịn vào tay mẹ. Nếu thích Cốm sẽ bỏ vịn tay mẹ ra để đứng một mình. Tự lập ghê! Nhưng chỉ được một lát chắc là mỏi chân, cô nàng lại nhào vào mẹ.

Cốm ham xem quảng cáo trên TV kinh khủng. Vẫn biết là cho trẻ con xem TV không tốt nhưng  chỉ hạn chế bớt chứ không tránh được. Chẹp! Người lớn xem thì Cốm cũng xem. Đang chơi hay đang ti, có khi đang buồn ngủ rồi, nghe nhạc hiệu quảng cáo cái là nàng ta quay phắt lại ngay tắp lự, chăm chăm nhìn vào màn hình. Có lúc nhìn Cốm ngồi xem quảng cáo, mọi người ai cũng buồn cười vì nhìn cô nàng ngồi chăm chú quá, đờ đẫn cả mặt. Thỉnh thoảng mẹ cố tình chắn trước mặt Cốm không cho xem thì Cốm cũng không chịu thua. Nhìn Cốm hết nhổm người lên lại cúi rạp người xuống, nghiêng hết bên trái lại đến bên phải xem bằng được thì thôi, mọi người không ai nhịn được cười. Ah Cốm còn thích xem phim hoạt hình nữa, nhiều khi nhìn các con vật trong phim nói chuyện với nhau, Cốm ta bật cười “hê hê” như hiểu lắm không bằng.

Từ khi con ra đời - 9 tháng mà mỗi ngày con lớn là mỗi ngày mẹ khám phá ra những niềm vui, niềm hạnh phúc mới. Và từ khi có con, mẹ cũng biết thương ông bà ngoại hơn. Con chính là người cho mẹ hiểu hết ý nghĩa của một câu nói giản dị: “Có sinh con ra mới biết lòng cha mẹ” đấy, Cốm của mẹ ạ!