Bố bảo "Con gái hợp bố thật, bố bế chả mấy khi khóc".
Công
nhận bố nói đúng "chăm phần chăm", Cốm chơi với bố thường lúc nào cũng
tươi tỉnh. Nhất là lúc được bố cho nằm trên tay đu đưa hoặc bế Cốm ngoáy
ngoáy như con cá ngựa bơi, miệng Cốm cứ gọi cười tí toét.
Nhưng
mà trộm vía Cốm thối cũng hơi bị ngoan, chỉ gắt ngủ mới lèo nhèo khóc.
Lúc đấy không mẹ thì bà nội, làm gì đến phần bố bế.
Nếu bố có đang bế, con gái vừa dụi mắt, bố lại chả "chuyển" ngay. Bố bảo phải có "bình sữa" Cốm mới chịu ngủ.
Thế làm gì mà con gái chẳng "hợp bố".
Bố nhỉ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét